tình muộn thương cẩm duy

Thương hiệu rượu nếp Phú Lộc không chỉ nổi tiếng ở trong nước mà còn được bạn bè nước ngoài đánh giá cao. Đặc biệt, sản phẩm rượu nếp Phú Lộc Sơn Tinh là sản phẩm duy nhất của Việt Nam đã được trang Tastings.com trao Huy chương Bạc với điểm số 86. 【1.089 lượt xem】Cập nhật thông tin【555 Những Câu Nói Hay Trong Ngôn Tình Trung Quốc Được Yêu Thích】mới nhất 20/10/2022. Thông tin, hình ảnh, video clip về【555 Những Câu Nói Hay Trong Ngôn Tình Trung Quốc Được Yêu Thích】nhanh nhất và mới nhất. Cô ấy là tia nắng mặt Khi Em mới biết Anh, lòng đã biết mang tình yêu. Con tim đã biết đau, là khi vỡ tan tình đầu. Một thời Anh đã dối gian Em, một thời Anh say men lạc thú, mà tại sao khi yêu nhau, không tha thứ cho nhau một lần. Để giờ đây nước mắt tuôn rơi, khi mình chia cách hai phương trời, Vay Nhanh Fast Money. Tình muộn Tác giả Thương Cẩm Duy Tình trạng đã xuất bản Link ebook Đây Tình muộn của Thương Cẩm Duy kể một câu truyện tình yêu khá cấm kị – nam chính hơn nữ chính 23 tuổi. Đây là truyện đầu tiên Amber đọc mà có cặp chính chênh lệch về nhiều mặt như thế này trừ mấy truyện huyền huyễn không tính nha. Tùng San là sinh viên năm ba, hoạt bát và xinh đẹp. Cô có mối tình trong mơ với đàn anh học khóa trên – Chu Trường An. Thế nhưng vào một ngày đẹp trời, cô bạn cùng phòng ký túc Cố Lâm Lâm đã nẫng tay trên anh người yêu của Tùng San. Cực chẳng đã, Tùng San coi như là bị chó cắn. Nhưng cha của Cố Lâm Lâm lại không cho là vậy. Cố Trì Tây là một doanh nhân thành đạt. Ở tuổi 43, Cố Trì Tây có mọi thứ, trừ một gia đình thực sự. Cuộc hôn nhân của anh chỉ trên danh nghĩa và đứa con gái cũng không phải ruột thịt. Và người đàn ông quen ở trên cao ấy lại nhìn trúng cô bé con Tùng San. Làm sao Tùng San có thể thoát khỏi nanh vuốt của ông chú lão luyện tình trường ấy cho được. Vốn cả hai người đều không quá nghiêm túc cho mối quan hệ đó ngay từ đầu. Nhưng giống như bị bỏ bùa, cả Tùng San và Cố Trì Tây đều không thể dứt khỏi mối quan hệ đó. Tùng San từ ngày quen Cố Trì Tây thì đều giữ trong lòng một niềm mâu thuẫn. Nếu cô chấp nhận anh thì cô sẽ có tất cả, tiền tài, quyền thế, và một người đàn ông thành thục, ổn trọng. Nhưng điều đó có nghĩa là người ta sẽ chỉ chỏ vào cô và bố mẹ, sẽ đánh đồng cô với hạng gái bán thân nuôi miệng. Mà Tùng San thì không chịu nổi ánh mắt người đời, không chịu nổi sự bất bình đẳng về địa vị giữa hai người. Cố Trì Tây lại không hổ là ông chủ lớn. Anh dùng tình và tiền dần dần tham gia vào cuộc sống của Tùng San, khiến cô phụ thuộc và không thể rời xa anh. Anh cho cô sự đảm bảo mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng mong muốn “Chỉ cần em chọn đi con đường hướng về anh, thì anh sẽ bước tất cả những bước còn lại để đến bên em.” Kể cả bố mẹ cổ hủ của Tùng San cũng không qua được cửa ải dụ dỗ của ông anh này. Xét cho cùng thì Cố Trì Tây là người chịu nhiều đau khổ và thiệt thòi. Anh cũng không phải người xấu, sát phạt tuyệt tình. Thế nên tác giả đã để cho hai người đến với nhau và có cái kết viên mãn. Đó là hạnh phúc Cố Trì Tây phải trả giá rất nhiều mới có thể có được khi tuổi đời cũng không còn trẻ trung. Tùng San đôi khi khá cố chấp nhưng trong phạm vi có thể hiểu được. Nếu một cô gái trẻ gặp phải một người lão luyện và quyền thế nghiêng trời như Cố Trì Tây mà không bị dọa sợ cho chạy mất dép đã là tốt lắm rồi làm gì còn dám chuyện yêu đương nữa. May mà cô có một gia đình rất yêu thương cô và những người bạn tốt. Tùng San đang cẩn thận ôm một hộp lớn tinh xảo trong tay, lúc đi vào thang máy muốn đưa một tay ra ấn nút tầng 7, nhưng khi cánh tay vừa đưa ra một chút, cái hộp kia liền hơi nghiêng trượt về một bên, may mà người đứng bên cạnh giúp cô kịp thời. "Tầng mấy?" Người kia hỏi. "Tầng 7, cảm ơn." Tùng San trả lời. Chiếc hộp trước ngực quá lớn che khuất phần lớn tầm nhìn, cô chỉ cố nhìn thấy, đó là một người đàn ông phong thái phi phàm. Lại liếc thêm cái nữa, nhìn cũng có vẻ rất đẹp trai. Trong thang máy bốn phía đều là gương bóng loáng, ngọn đèn trên đỉnh đầu hắt vào, phản xạ khắp bốn phương tám hướng, ánh sáng chói mắt khiến Tùng San có chút chóng mặt. Di động trong túi xách vang lên nhưng cô lại không còn tay để nhận. Vẫn tiếp tục vang lên. cô cảm thấy vô cùng khó xử. Cũng may người đàn ông bên cạnh ngược lại rất bình tĩnh, vẫn đứng bên trái cô, tao nhã trầm mặc. Tùng San vừa khó xử vừa có một chút hối hận, tiếc nuối, thật ra cô nên giảm bớt sĩ diện chủ động gọi điện thoại cho Chu Trường An giải hòa, sau đó sẽ có ngay một người khỏe mạnh để nhờ vả, đâu phải một mình mang bánh gato từ tiệm bánh xa như vậy tới đây. Còn mất hơn một trăm tệ tiền xe, mấu chốt là cánh tay cô đã nhức mỏi lắm rồi. Tất cả đều vì đêm qua hai người bọn họ cãi nhau một trận. Nguyên nhân thực ra rất vớ vẩn. Tùng San nói chuyện với Chu Trường An ước gì mình cũng có thể giống Cố Lâm Lâm tổ chức một buổi tiệc sinh nhật thật lớn, Chu Trường An nghe cô nói xong, đột nhiên lại lên cơn quái đản nói "Em sao có thể so sánh mình với Lâm Lâm được, em cho rằng em là ai thế?" Tùng San lập tức nổi giận, chỉ vào mũi hắn hỏi, "Anh nói thế là có ý gì? Rốt cuộc anh là bạn trai em hay bạn trai cô ta?" Chu Trường An không lạnh không nóng không nói gì, kết quả Tùng San tức giận quay người về thẳng ký túc xá. Cả ngày hôm nay cũng không thèm gọi điện thoại cho hắn, thà rằng một mình đi xa như thế để lấy bánh gato. Theo lý thuyết, với tính tình của Chu Trường An, sáng nay sẽ gọi điện thoại đến cầu xin tha thứ. Nhưng rõ ràng cả ngày hôm nay cũng không có động tĩnh gì. So sánh về độ bướng bỉnh, Tùng San có lúc nào chịu thua. Cho nên tất nhiên cô cũng sẽ không chủ động gọi cho hắn, dù sao lát nữa cũng sẽ gặp, xem phản ứng của hắn thế nào rồi mới quyết định có cần chiến tranh lạnh nữa hay không. Cửa thang máy mở ra, người đàn ông kia rất có lễ độ, trước khi đi ra ngoài còn giúp cô ấn nút giữ cửa thang máy, cô cười nói cảm ơn, ôm bánh gato đi tới, lại phát hiện, hóa ra người này cùng đường với cô. Hai người một trước một sau, cự ly không xa cũng không gần. Trong hành lang dát vàng lộng lẫy, thảm trải sàn hoa văn màu đỏ sậm rất dày, đôi giày cao gót Tùng San mới mua giẫm lên đó không phát ra một chút âm thanh nào. Tiệc sinh nhật của Cố Lâm Lâm được tổ chức trên tầng cao nhất. Hôm trước Lý Yến vụng trộm nói cho cô biết, tiệc sinh nhật lần này tiền thuê trọn phòng thôi đã hơn 1 vạn tệ. Cho nên Tùng San mới có thể vì đẳng cấp của bữa tiệc, cắn răng quyết tâm đến cửa hàng bánh của Đức đặt làm một cái bánh gato . Với tư cách là bạn cùng phòng, như vậy cũng đã rất có lòng rồi. Một cái kết hạnh phúc viên mãn cho Cố Trì Tây và Tùng San, kéo theo cũng là những cái kết có lẽ là xứng đáng cho những nhân vật còn lại. Thể loại Hiện đại, đại phúc vs loli, cường thủ hào đoạt, HE Độ dài 91 chương Tình trạng hoàn Câu chuyện này thật phần nào ứng với câu “ Cô cướp bạn trai tôi, tôi sẽ ngủ với ba của cô” Tùng San là một cô gái xinh đẹp, tính tình thẳng thắng, gia đình thuộc loại trung lưu, kết quả học tập tốt, có một người bạn trai gắn bó ba năm, cô cứ nghĩ mọi thứ sẽ viên mãn và kết thúc bằng một đám cưới ấm áp hạnh phúc. Nhưng mà định mệnh nào cho nữ chính toại nguyện như vậy, nếu không đã chẳng có truyện cho chúng ta đọc v Vào ngày sinh nhật của Cố Lâm Lâm, cô bạn tiểu thư cùng phòng KTX với Tùng San, ấy vậy mà ngang nhiên cướp đi bạn trai của cô lúc đó là Chu Trường An. Rồi cũng trong ngày hôm đó cô đã gặp Cố Trì Tây – ba của Cố Lâm Lâm ...và hai người chính thức dây dưa từ lúc này. "-Con gái chú vừa cướp bạn trai tôi, xoay lưng lại thì chú đã bảo tôi làm má 2 của cô ta, chú rảnh quá hay chú thấy đám nhà báo thiếu tin giật gân nên tạo cơ hội vậy? "-Em bảo em kiếm đàn ông giàu bao nuôi em để trả thù con bé, đơn giản thôi, chọn anh cho bớt việc. Bên đây anh cúp tiền ăn sáng của nó, bên kia anh mua LV hay Prada cho em xài. "Chú à, chú cho con hỏi một câu, cô ấy là con gái ruột của chú à? Sao con thấy chú thù cô ấy hơn cả con vậy?!" Cố Trì Tây lớn hơn Tùng San 23 tuổi, chính xác là con rể tương lai và mẹ vợ bằng tuổi nhau v Chính điều này đã làm Tùng San đắn đo rất lâu mới quyết định đến với anh. Con đường chinh phục vợ của Cố Trì Tây quả thật rất gian nan và nghiệt ngã nha, bị chị này ngược lên ngược xuống nhưng anh vẫn luôn mỉm cười và bao dung cho cô. Lúc đầu khi Tùng San vẫn còn bài xích anh kể cả sau khi hai người xxoo, anh vẫn âm thầm bên cô, dù cho cô đưa ra bất kỳ yêu cầu vô lý cỡ nào, làm tim anh đau cỡ nào anh đều mỉm cười và nói “ được”. Khi gia đình Tùng San gặp nạn, cô không còn cách nào phải chạy đến nhờ vả anh, nhưng Cố Trì Tây lại không lợi dụng lúc này mà ép buộc cô. Anh nói “Không sao, anh luôn đợi, đợi một ngày em lại quay về bên anh” Đối với Cố Trì Tây, cuộc đời của anh chỉ như mặt trời đã lặn, tình yêu hay hôn nhân từ rất lâu đã chỉ còn là vấn đề có cũng được và không có cũng chẳng sao, đó chính là lý do ngày xưa khi được nhờ vả anh không ngại ngần mà kết hôn rồi chăm sóc cho người vợ và con gái trên danh nghĩa hiện giờ của mình. Để rồi bây giờ khi tình yêu của anh, bình minh của anh xuất hiện đó lại trở thành một trong những rào cản khiến hai người khó đến với nhau. Bạn bè phản đối, gia đình phản đối, rồi ánh mắt dị nghị của người ngoài, những điều đó đối với một người trải đời như Cố Trì Tây quả thật không khó giải quyết, nhưng với anh, quan trong hơn chính là suy nghĩ chưa thể vượt qua tất cả để ở bên anh của Tùng San. Anh yêu cô, yêu từ rất lâu, anh đã chờ cô năm năm, vậy không lý do gì anh lại không thể tiếp tục dùng tình yêu của mình để củng cố cho sự kiên định của cô. Cuối cùng khi sự thật được phơi bày hôn nhân trên danh nghĩa 20 năm của Cố Trì Tây, việc Cố Lâm Lâm không phải con gái ruột của anh , việc 5 năm trước anh đã gặp Tùng San… Một cái kết hạnh phúc viên mãn cho Cố Trì Tây và Tùng San, kéo theo cũng là những cái kết có lẽ là xứng đáng cho những nhân vật còn lại. Truyện không có tiểu tam, nhưng có vài nam phụ yêu nữ chính cũng rất đáng thương. Tình bạn, tình người, tình đời trong câu chuyện cũng đáng làm ta suy nghĩ. Truyện này tính cách nam chính thật sự được miêu tả rất hay, sự trầm ổn rất đúng với lứa tuổi của mình, nhưng vẫn có những phân đoạn tác giả miêu tả sự dồn nén được đẩy lên cao trào làm người đọc đau xót giùm anh. Đọc xong có lẽ sẽ có nhiều người không thích tính cách nữ chính ở những chương đầu, vì ngang bướng đôi khi hơi quá đáng, nhưng nhìn chung thì truyện vẫn hay, vẫn đáng để đọc. - Review by Pisà - fb/ReviewNgonTinh0105 Des by Họa Qúy Phi *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic Google/huaban

tình muộn thương cẩm duy